Chap 4: Buổi đầu nhập học[EXTRACT]
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi học, cảm giác thật khác lạ. Chia tay trường cũ và mấy bạn cậu thấy buồn vô cùng, giờ cậu đã thành học sinh của Big Hit, còn là thành viên trong Hội học sinh nữa chứ. Cậu cảm thấy trọng trách rất nặng nề. Phòng học của cậu ở khu nhà B tầng 3, cùng khu với Taehyung. Nhưng tên khốn đó lại bỏ cậu, ra căng tin ăn trước. Đến đường cũng không chỉ cho cậu. Lần trước đã không nói cho cậu biết chỗ ngồi của Hội học sinh, lần này cũng vậy. Đáng ghét!!
Mang theo cục tức trong lòng, Jungkook cầm bảng chỉ dẫn rồi tìm lớp của mình.
.......
- Ê Jungkook!- Đằng xa có tiếng gọi của ai đó. Jungkook quay đầu lại nhìn. Ohh là Jin huynh.:- Em làm gì ở đây thế? Sao không lên lớp đi. Sắp vào học rồi đó.
Jin bước đến cạnh Jungkook, nở nụ cười tuyệt đẹp của mình. Cậu nghe Nam Joon nói hai đứa nhỏ sáng ra đến trường rất sớm. Nhưng sao giờ này Jungkook vẫn còn đứng ở đây?
Đáp lại cậu là khuôn mặt tức giận của Jungkook. Jungkook chu môi lên giọng đay nghiến:- Tất cả là tại Kim Taehyung. Đáng chết!! Hứ. Anh ấy không chỉ đường cho em.
- Em không thể tự tìm đường sao?- Jin cười đểu nhìn Jungkook. Mặt thằng bé đang đỏ dần lên. Ngượng??? Trông đáng yêu ra phết.
Jungkook không tìm được lí do nào hết. Câu nói của Jin khiến cậu ngộ ra rằng: Việc cậu không tìm được lớp chẳng liên quan gì đến Taehyung. Vậy là sao? Nãy giờ là gần 30' vậy mà lớp học cậu cũng không tìm ra.
- Thôi! Lên lớp đi- Jin lên tiếng, mặt hất về phía khu lớp học trước mặt.
- Nhưng...hyunh, chỉ giúp em khu B đi.
Câu nói của Jungkook khiến Jin hơi shock. Cậu đưa mắt nhìn lên khu lớp học trước mặt với cái bảng to đùng ghi: Khu B, rồi lại nhìn Jungkook. Một hồi sau cậu ôm bụng cười sằng sặc.
- Jungkook ak? Đây không phải là khu B hay sao?
- .....-
5' sau
Jungkook bước vào lớp với khuôn mặt đỏ ửng. Cậu cảm thấy sao mà nhục thế này không biết. 30', 30' cho thời gian cậu đi tìm khu B trong khi cậu đang đứng ở đó rồi. Chuyện này khiến cho cậu nghi ngờ về thị giác của mình. A....
- Uầy..... cậu ấy đến rồi kìa! Đẹp trai hết biết.
- Ừ! Nhìn ngoài còn đẹp hơn cả trong ảnh. Ôi!! Ngây ngất v~
- Nghe nói cậu ấy được đặt cách vào Hội học sinh đó. Siêu không?
- Nhưng như thế một trong các thành viên còn lại sẽ rời chức. Tớ không thích chút nào.
- Ôi dào, ai vô dụng nhất sẽ phải ra thôi. Điều hiển nhiên mà.
.........
Lũ con gái trong lớp bắt đầu xì xào khi Jungkook bước vào lớp. Có người thì ngây ngất trên cành quất, người thì gào thét dữ dội, còn có người thì lườm nghuýt. Tất cả đều hướng về Jungkook. Nhưng đứa trẻ ngây thơ này không hề để ý. Vẫn cười tươi như hoa bước về phía bàn còn trống. Đặt cặp xuống ghế, cậu ung dung mở sách ra đọc bài.
Lớp học này thật quái quỷ, giờ ra chơi Jungkook thấy có nhiều người cứ lườm mình. Điều này khiến cậu cảm thấy khó chịu. Cậu đã làm gì trái ý họ chăng? Mới vào lớp mà đã thế này là sao?
Đang cảm thấy khó chịu thì cậu nghe thấy tiếng gọi ngoài cửa lớp. Quay ra nhìn, cậu bất ngờ khi thấy Taehyung ở đó. Xung quanh là biết bao nhiêu người xúm lại. Không chỉ là nữ mà còn.... rất nhiều nam nữa. Họ tươi cười chào Taehyung như thể là người thân trong nhà vậy. Hóa ra.... anh ta được nhiều người yêu quý đến thế. Cảm giác trong lòng có một chút ghen tị. Jungkook ngó lơ Taehuyng, cúi đầu đọc nốt quyển sách trong tay.
Taehyung thấy Jungkook không thèm để ý gì lại còn bơ mình thì cảm thấy điên tiết. Cậu nở nụ cười hình chữ nhật xinh đẹp của mình với những người đang bu lấy, giơ tay vẫy tạm biệt như một lời thứ lỗi rồi nhanh chóng bước đến chỗ Jungkook. Cậu đập mạnh tay xuống bàn Jungkook đang ngồi, giớ giọng hoạnh họe:
- Ê! Jungkook. Không nghe tôi gọi hay sao hả?
- Có chuyện gì không?- Jungkook vẫn không dời mắt khỏi quyển sách, lên tiếng hỏi.
- Bỏ quyển sách ra đi rồi nói- Taehyung mất kiên nhẫn giật lấy quyển sách trên tay Jungkook:- Lên phòng, họp. Nói xong cậu quay đầu bỏ đi, không quên cầm luôn quyển sách của Jungkook đi theo.
- Anh...
Cáu giận, nhưng Jungkook vẫn chạy theo Taehyung. 5' sau hai đứa có mặt tại phòng họp của Hội học sinh.
- Ooh!!!! Hôm nay đến sớm vậy?- Vừa thấy hai đứa đến Suga mở to mắt ngạc nhiên. Có vẻ hôm nay trời sẽ bão đây. Người luôn đến muộn Kim Teahyung hôm nay lại đến rất sớm, thậm chí sớm hơn cả những người còn lại. Thật đáng ngạc nhiên!!
- Mọi người chưa đến hả hyunh?- Taehyung nở nụ cười tươi rói, chu mỏ lên hỏi. Hôm nay là ngày cuộc chiến của bọn họ bắt đầu, cậu sao có thể đến muộn được chứ?! Kể từ hôm nay, cậu sẽ chính thức trở thành con ngoan trò giỏi để không bị thoát ra khỏi Hội học sinh.
Jungkook đứng đằng sau Taehyung vội tiến lên trước mỉm cười đáng yêu nhìn Suga. Cùng lúc đó, cậu vòng tay qua eo Taehyung, giật lấy quyển sách đang được giấu ở nơi cạp quần. Taehyung này thật đáng chết. Trần đời cậu chưa thấy ai lại để sách ở chỗ đó cả, làm ô nhiễm hết sách của cậu.
Cảm giác được việc Jungkook vừa làm, Taehyung vội ôm lấy thân thể mình, trợn to đôi mắt nhìn Jungkook sau đó chạy đến phía Suga nói bằng giọng nũng nịu:- Anh thấy đúng không? Thằng bé đó giám lợi dụng thân thể em. Huhu....
Jungkook nghe xong mà chỉ muốn đập đầu vào tường. Có ai nói cho cậu biết Kim Taehyung cũng có cái tính kì quái này chưa nhỉ??? Trong phút chốc cậu thấy rùng rợn cả mình mẩy. Ẻo lả, nữ tính? Hôm qua anh ta nói cậu như vậy đó. Nhưng hôm nay cậu có thể trả lại hoàn toàn rồi.
- Thằng nhóc này!!! Bỏ cái tính đó đi. Nhìn em nó sợ rồi kìa.- Suga cười híp mắt, tay chỉ chỉ về phía Jungkook:- Ai mà không biết hai đứa đánh nhau suốt chứ. Làm ầm cả lên. Mà hầu như toàn em gây sự trước......
Taehyung nghe thấy liền mở to đôi mắt tỏ vẻ vô tội:- Sao hyunh có thể đối xử với em như vậy. Sao có thể bênh nó chứ....
- Đã bảo em thôi rồi mà. Làm thế người ngoài cười cho đấy.....
.......................
Jungkook bước vào ký túc xá nam. Lúc này trời cũng đã xẩm tối. Cậu bước lên tầng 3, phòng của cậu ở đó. Đang thong dong thì cậu nghe có tiếng bước chân phát ra từ phía sau. Jungkook vội dừng bước, cậu quay người ra sau, nhìn từng bậc cầu thang đang được thắp đèn sáng trưng không có một bóng người khiến cậu thấy rùng mình. Tiếng bước chân ban nãy cũng không còn. Ảo giác? Cậu bị ảo giác sao? Haizzzzz... có thể cậu đã nghĩ quá nhiều rồi. Tiếp tục bước lên tầng nhưng lần này Jungkook thật sự hốt hoảng khi nghe đằng sau tiếng bước chân lại vang lên. Cậu quay phắt người lại, dựa lưng vào tường để lấy điểm tựa, khẽ lên tiếng:
- Ai???
Đáp lại cậu là một sự im lặng giết người.
Phụt
Đèn cầu thang phụt tắt khiến Jungkook càng thêm hoảng loạn. Trời tối khiến cậu mất phương hướng, cậu không biết nên đi tiếp hay đứng yên ở đây chịu trận. Tiếng bước chân lại vang lên, cứ thế cứ thế đến gần cậu.
- Ai vậy? - Jungkook cố hỏi bằng giọng yếu ớt. Hiện tại cậu đang rất sợ. Con người trong bóng đem kia là ai? Và định làm gì chứ? Cậu mới bước vào trường, đã làm gì gây thù chuốc oán với ai? Sao lại có người muốn hại cậu thế này?
- Cậu là Jeon Jungkook ?-Một giọng nói trầm ổn vang lên mang theo nét dâm tà sảo quyệt. Trong bóng tối không ai nhận ra khuôn mặt của hắn, chỉ có thể nghe giọng nói.
- Anh biết tôi sao? - Vẫn giọng nói run rẩy đó, Jungkook sợ hãi nhìn về phía phát ra giọng nói- Anh định làm gì? Tôi đã làm gì có lỗi với anh? Tại sao anh...
- Không cần biết lý do. Anh em.....lên.
Chỉ một câu ngắn gọn, xúc tích. Xung quanh cầu thang đã xuất hiện thêm vài bóng người nữa, bọn chúng xấn xổ lao về phía cậu. Jungkook lúc này mặt trắng bệch, trên trán xuất hiện vài giọt mồ hôi. Một tên lao đến, lôi cổ áo cậu, tiện tay giơ lên đấm một phát vào bụng cậu.
- CỨU...
Dọc cầu thang vang lên một tiếng âm thanh yếu ớt của một chàng trai. Âm thanh đó vang lên rồi mất dần như một làn sương mờ ảo. Tiếp sau đó là một trận tàn sát bi thương mà không ai muốn chứng kiến.....
20' sau những tiếng rên rỉ vang lên vì đau đớn. Máu cũng đã dần chảy ra thấm đỏ sàn... từng hơi thở cũng bắt đầu trầm tĩnh. Vài phút sau.... có một bóng người xuất hiện trên cầu thang tầng 3, trên vai cậu còn cõng thêm một người....