Chap 13:
- Chuyện gì vậy? Sao tui lại ở đây? - Di ngại ngùng vì chỉ còn nhỏ và V.Anh ở lại phòng.Đến lúc này cậu đã không cầm được lòng mà ôm chặt lấy nhỏ vào lòng.
- Đồ ngốc này! Sao phải tự mình chịu nổi đau đó vậy hả? - V.Anh đau lòng nói làm Di mở to mắt kinh ngạc.
- Nè...làm cái gì vậy? Buông tui ra! Cậu sao vậy hả? - Di lúc này mặt đỏ lựng lên...tay chân cứ cuống hết cả lên.
- Tui biết hết rồi...tui biết người cậu cứ luôn miệng gọi trong lúc say rất quan trọng với cậu rồi.Tui biết hết rồi mà...nhưng mà làm ơn...cho tui thay thế người đó được không? - V.Anh hét lên làm Di bất động.Nhỏ ngớ người ra tiêu hóa những lời của V.Anh.Đôi mắt mở to dần nhắm lại...mở ra...long lanh nước...rồi 2 bờ má bắt đầu ướt đẫm nước mắt.
Nhỏ ôm V.Anh...khóc thật to...khóc như 1 đứa trẻ...V.Anh chỉ yên lặng ôm lấy nhỏ vỗ về.Nhỏ khóc 1 cách bi thương...khóc đến nỗi ướt hết bên vai áo của V.Anh vẫn chưa có ý định nín khóc.
- NÈ! HAI ĐỨA MÀY CHẾT LUÔN TRONG ĐÓ RỒI HẢ? CÓ XUỐNG KHÔNG THÌ BẢO? - N.Anh được nó ủy thác lên gọi 2 đứa này xuống.Cô nàng đứng bên ngoài mắng thật lớn làm V.Anh với Di giật mình.
- Rồi rồi xuống ngay! - V.Anh dìu Di đứng dậy lại bàn trang điểm.Đứng sau nhìn nhỏ trang điểm lại khuôn mặt nhợt nhạt,mắt đỏ vì khóc mà tim V.Anh nhảy loạn xạ.
- Xong rồi...đi thôi.
- Ừm! - V.Anh cươi tươi để lộ cái răng khểnh rồi đưa tay cho Di khoác vào.
- Ơ...áo cậu ướt rồi! - V.Anh lúc này mới để ý tới...cậu chẳng do dự cởi lun chiếc áo vest ra...chỉ mặc trên mình chiếc sơ mi thôi cũng đủ quyến rũ rồi.
Bên dưới bữa tiệc.
- Xin giới thiệu...Hoàng Thái Tú và Hoàng Tụê Du...cặp song sinh quý giá của tập đoàn Hoàng Gia. - tiếng MC vang lên...nó và Tú khoác tay nhau đi lên sân khấu trong sự hân hoan và tiếng vỗ tay nồng nhiệt của tất cả khách khứa.
- Cảm ơn mọi người để dành chút thời gian quý giá để đến bữa tiệc ạ! - Tú ghé miệng vào mic nói.Bên dưới...các tiểu thư cứ phải nói là đỗ rầm rầm.
Bên cạnh Tú là nó đang cố banh miệng cười toe toét như trúng gió méo mỏ.Nó bực nhưng vẫn phải cười...nóng nhưng vẫn phải cười...ghét ánh sáng chiếu thẳng vào mặt nhưng vẫn phải cười...và hơn hết...vì bộ mặt của tập đoàn nên phải CƯỜI.
- CƯỜI CƯỜI CƯỜI...CỒN CÁI LƯỜI! AAAAAAAA....méo hết cả mồm! - sau khi kết thúc bữa tiệc nó không cần giữ ý mà hét toáng lên.May là lúc này chỉ còn lại nhân viên khách sạn...quá quen với tính khí cô chủ nên họ chẳng "ngạc nhiên" vì phát ngôn của nó.
- Thôi về đi...mai còn đi học nữa...mệt quá đi mất. - Tú lên tiếng.
- Ờ...mày đưa N.Anh về...V.Anh đưa Di về Du nhá! - nó bắt đầu phân chia.
- Ok! - 2 chàng kia đương nhiên là ok ngay.
- Ơ thế còn mày? - N.Anh và Di đồng thanh tiếp.
- Ờ...hở...tao á...xời...tao đi...ặc ặc! - tính nói là "đi môtô" về đây mà.
- Mày không có đi môtô! - Tú và 2 con bạn nó đồng thanh làm nó méo mặt...len lén nhìn hắn.
- Để tao đưa nó về cho! Rồi xong...giải tán. - (T/g: mấy đứa này tánh kì...không phải đều về biệt thự nhà nó sao? 6 đứa: à ơ...cơ mà bọn ta thíc đánh lẻ T/g: ờ thì kệ mẹ bọn bây! ).
Sau khi bọn nó cởi bộ trang phục rườm rà thay cho mình những chiếc quần jean đùi mát mẻ,áo pull thoải mái,nam thì quần kaki lửng với áo thun thì tất cả đều leo lên môtô phóng đi.
- Hú...ghé đâu ăn tối đi...tao đói! - nó đứng lên trong khi đang ngồi sau xe hắn làm hắn vội giảm ga để nó không ngã khỏi xe.
- Ok bây by. - 2 cô nàng kia dơ tay ra dấu Ok rồi cả 3 chiếc xe phóng đi ào ào trên đường sau đó tấp vào 1 quán ăn trên đường.
- Oa...thơm quá...hình như ở đây cái gì cũng có á. - N.Anh như trẻ con thốt lên làm Tú bật cười.
- Mấy đứa ăn gì? - 1 chị gái trông có vẻ hiền lành lại rất xinh tới hỏi bọn nó.
- Cho bọn em...ô...chị Ny. - nó định gọi món thì nhận ra người quen.Trương Ny - 12 trường tụi nó...cũng là dân có máu mặt...tụi nó lăn lộn trong trường và xã hội cũng nhờ có chị giới thiệu.Tụi nó quý chị lắm.
- Ủa Du! - lúc này N.Anh với Di mới ngóc đầu ra khỏi cuốn menu để nhìn.
- Aaaa chị Ny...mấy bữa nay bà lặn đi đâu tui không thấy...nhớ bà chết đi được. - Di ngồi cạnh đó tiên tay ôm ngang eo Ny xiết chặt nũng nịu.
- Hì...nhớ tui hay thiếu hơi tui...hehe! - Ny dí dỏm đùa lại.
- Không có đâu nha...plè. - Di nguýt Ny 1 cái rồi buồng ra giận lẫy.
- Thôi gọi món đi mấy đứa! - nó giật luôn tờ giấy rồi hỏi ý từng đứa,ghi dít dấy rồi đưa cho Ny.
- Nè...nhanh gọn lẹ...rồi vô làm cho tụi em đi...đi đi người đẹp.Hehe. - nó nhét tờ giấy vào tay Ny rồi đẩy chị đi vào...còn tiện tay vỗ mông chị mấy cái mới chết.
- Con nhỏ này...rồi đợi xí nha mấy đứa.
- Dạ. - tụi nó đồng thanh.
- Ai vậy Du? - Tú tò mò.
- Chị ấy tên Ny...đỡ đầu cho tụi tao khi mới bước chân ra xã hội.Chơi chung cũng được 2 năm rồi. - Nó vân vê tờ menu đáp.
- Ờ...xinh nhề? Tiếc là già hơn tao rồi...hôhô. - Tú đùa.
- Mày chỉ đáng xách dép cho chỉ.Plè. - Tú liếc xéo nó nhưng chưa kịp bật lại thì đồ ăn được mang ra.
Thì ra đây là quán ăn từ thiện mở ra nhằm kiếm tiền rồi ủng hộ cho trại trẻ mồ côi và trại dưỡng lão do Ny lập ra.Ngoài quán này còn có 3,4 quán khác...đều rất ngon và đắc khách.
- Tạm biệt...mai gặp nhá. - cả đám tạm biệt Ny rồi ra về.