~ Chương 3 ~
Bất ngờ
Vén màn bước tới . Tất cả dường như nín thở chờ Bạch Thố đến . Sững sờ hoảng hốt bối rối ngạc nhiên vì gương mặt ấy quá quen thuộc . Không sai , dáng người ấy khuôn mặt ấy trông giống hệt Phượng Vũ Mặc khi xưa . Đưa bàn tay run run lên vuốt khuôn mặt ấy cảm giác như 3 năm về trước vậy . Chưa 1 khắc nào quên được
- Con gái ... con gái của ta . Phượng Vũ Mặc bật khóc giọng run rẩy . Hàn Bạch Thố thấy khó hiểu tuy dì xinh đẹp trước mặt này rất giống mình nhưng mà chưa chắc bé là con của dì nhaa~ (tg : không có đâu con mẫu thân con đấy^^ * vui vẻ * )
- Dì ơi , dì buông Thố Thố được không ? - Hàn Bạch Thố nghiêng đầu nói bộ dáng rất đáng yêu làm người khác muốn cưng nựng
- A , ừ con ... à - Phượng Vũ Mặc cứ ấp úng mãi làm Nam cung Phong phải nói chuyện thay
- Con ngồi xuống nói chuyện nhé - Nam cung Phong dịu giọng
- Vâng - Hàn Bạch Thố ngoan ngoãn gật đầu ngồi xuống
- Thố Thố muội tên gì ? - Lấy lại tinh thần đầu tiên Nam cung Long lập tức hỏi
- Tên đầy đủ của Thố Thố là Hàn Bạch Thố do nghĩa mẫu đặt nha - Thố Thố mĩm cười trả lời
- Có phải muội được nhận nuôi từ lúc mới sinh ra đời không ? - Nam cung Hiên hấp tấp hỏi khi vừa mới đẩy mĩ nhân trong ngực đi ( tg : huynh không bỏ được tính trăng hoa sao Hiên huynh ? . Nam cung Hiên : Ngươi còn hỏi nữa ta giết ngươi nha con mụ tg kia ! * chỉ thẳng mặt cảnh cáo * . Tg : * rơm rớm nước mắt * đồ tàn nhẫn )
- Đúng à sao huynh biết huynh là thầy tướng số sao ? - Hàn Bạch Thố ngây thơ hỏi