Sau ba tiết học căng thẳng (với nó) thì tiếng trống ra chơi cũng chịu vang lên. Đang định qua bàn Bảo Hà rủ nhỏ đi xuống căn tin thì hắn kéo tay nó lại. Bao nhiêu ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào nó nào là tò mò, ghen tị... Nó dựt tay ra thì hắn càng nắm chặt hơn. Càng lúc càng đau, nó nhăn mặt. Thấy vậy hắn cũng nới lỏng ra một chút. Hắn thì thầm vào tai nó:
- Nếu em không muốn những người xung quanh em gặp chuyện rắc rối thì ngoan ngoãn đừng chống đối tôi.
Câu nói của hắn lập tức có hiệu quả. Nó không dằng co với hắn nữa mà đi theo hắn xuống căn tin trước những lời bàn tán của tụi kia. Nhỏ Hà hết sức ngạc nhiên trước thái độ của nó, nếu bình thường thì tên kia đã bị nó đánh nhưng hôm nay chuyện đó đã không xảy ra. Nhỏ chạy theo nó xuống căn tin. Hắn thấy nhưng không muốn làm nó khó xử nên để yên.
Vừa ngồi vào bàn nhỏ đã hỏi lia hỏi lịa:
- Hôm nay mày bị sao vậy? Có chuyện gì không ổn ak? Nói tao nghe đi... Đừng làm tao lo...
Nó không nói gì chỉ im lặng. Hắn như biết được nó đang nghĩ gì nên trả lời thay nó luôn:
- Vũ Phong cá cược với tôi, cậu ấy thua nên bây giờ phải nghe lời tôi (nói xạo không chớp mắt luôn)
- Hảảảả.... Trước giờ thằng Phong nó có chơi mấy cái trò này bao giờ đâu.
- Thì bây giờ tao chơi! Không được ak mày (hùa theo anh đẹp trai)
- Ờ được. Nhưng thời hạn là bao lâu? Tao không muốn mày bị người ta tạt AXIT đâu. Nhỏ cố tình nhấn mạnh.
- Hà cứ an tâm. Tôi không để chuyện đó xảy ra đâu. Hắn trả lời lạnh lùng.
- Cậu cũng là học sinh như tụi tôi thì lấy gì đảm bảo an toàn cho nó???
- Rồi Hà sẽ biết!!!
Câu nói của hắn khiến nó phải suy nghĩ. Hắn là ai? Sao lại có quyền lực như vậy.... Trống đánh vào lớp. Hai đứa kia chạy thục mạng thì hắn cứ ung dung nhởn nhơ mà đi ^^
Trong giờ Lịch Sử:
- Này!!!
- Có chuyện gì???
- Đưa sđt của em cho tôi 0.0
- Đấy là quyền riêng tư của tôi. Anh không cần biết