Công Ty Dâm Dục
|
|
CÔNG TY DÂM DỤC CHƯƠNG XIII: BƯỚC NGOẶT (PHẦN 8)
Hoàng Minh làm mặt nghiêm, nói: “Từ nay anh không cho phép em được từ chối những gì anh giúp đỡ em nghe chưa? Chẳng phải em đã đồng ý rằng mình là anh em rồi sao? Anh em thì giúp đỡ nhau lúc khó khăn là đúng rồi chứ có gì phải ngại?” - Dạ… Vậy thì được rồi nhưng… em sợ sống ở đây đắt đỏ, sao em đủ tiền để trả tiền thuê nhà được? – Vũ Kiên băn khoăn. - Ha ha – Hoàng Minh cười xòa – Chuyện đó thì em khỏi phải lo. - Như vậy coi sao được anh? – Vũ Kiên vẫn thấy ngại khi Hoàng Minh “bao cấp” hết cho mình. - Đã là anh em thì kiểu nào cũng coi được. Nhưng nếu em thấy ngại thì… Thôi được… Vậy thì tiền điện, nước, rồi internet, tivi các kiểu nếu có thì hằng tháng em tự lo nhé! – Hoàng Minh biết phải cho thằng nhóc này tự lo cái gì đó thì mới mong nó hết ngại được. - Dạ! – Vũ Kiên chỉ còn biết gật đầu đồng ý. - Ngày mai là thứ 7, em dọn đồ đạc từ chỗ trọ cũ đến đây ngay nhé! Có cần anh thuê xe tải chuyển đồ giúp không? - Dạ không cần đâu anh. Em sống 1 mình nên cũng ít đồ đạc lắm, còn mấy cái bàn, tủ thì có thể nhờ xe ba gác chuyển tới cũng được mà, thuê xe tải làm gì cho tốn kém. “Cái thằng nhóc này, làm gì cũng sợ tốn kém” – Hoàng Minh thầm nghĩ. Căn hộ này là do từ tối qua anh đã gọi điện nhờ Xuân Tùng đi kiếm giúp giùm cho 1 người “em họ” của anh, với điều kiện là chỗ ở phải đảm bảo anh ninh và không quá sang trọng. Thật ra, Hoàng Minh hoàn toàn có thể tìm cho Vũ Kiên 1 căn hộ sang trọng ở ngay trung tâm thành phố nhưng như vậy sẽ khiến cho nó bị người khác chú ý và dị nghị mà thôi. Ví dụ như nếu đồng nghiệp trong công ty hay bạn bè đến nhà Vũ Kiên chơi mà nó lại sống trong 1 căn hộ cao cấp thì thế nào mọi người cũng sẽ thắc mắc là tại sao 1 thằng nhân viên mới ra trường mà lại có đủ điều kiện tài chính để sống trong 1 căn hộ hạng sang như vậy được. Nghĩ thế nên Hoàng Minh chỉ yêu cầu Xuân Tùng tìm 1 nơi ở nhỏ nhắn, đơn giản nhưng không đến nỗi quá tầm thường. Với sự tháo vát của mình, Xuân Tùng nhanh chóng tìm ra 1 chỗ ở phù hợp với yêu cầu của sếp chỉ trong vòng nửa ngày. Sau đó, anh đã gọi Hoàng Minh đến xem thử căn hộ. Thấy ưng ý, Hoàng Minh nhanh chóng ký hợp đồng thuê trọ với chủ nhà ngay sau đó. - Thôi được rồi, vậy việc chuyển đồ đạc anh để em tự lo. Anh vẫn còn 1 bất ngờ nữa dành cho em – Hoàng Minh tiến tới, vòng tay ôm chầm lấy Vũ Kiên từ đằng sau trong khi nó vẫn đang mãi nhìn ngắm quanh căn phòng. - Bất ngờ gì vậy anh? – Hơi giật mình, Vũ Kiên hỏi. Mũi nó lúc này thoang thoảng mùi hương nước hoa nồng nàn của sếp. Thân người anh ấm áp ôm chặt lấy cơ thể nó từ phía sau, còn bộ râu quai nón thì cạ vào bên cổ nghe nhồn nhột, khiến cho nó không khỏi nóng ran người lên. - Bí mật! – Bằng chất giọng quyến rũ vốn có của mình, Hoàng Minh thì thầm vào tai Vũ Kiên trong lúc đang điểm những nụ hôn mơn man lên khắp bên cạnh cổ và mặt nó. Ngay lập tức, khuôn mặt thằng nhóc đờ đẫn ra. Anh dùng tay đẩy nhẹ mặt nó xoay qua chính diện với mình rồi đặt vào đôi môi dễ thương của thằng nhóc 1 nụ hôn thật sâu. Không còn vẻ rụt rè thường thấy, Vũ Kiên cũng đáp trả lại nụ hôn của giám đốc. Môi 2 người quyện chặt lấy nhau, lưỡi sục sạo vào sâu bên trong. Vũ Kiên đặt hờ 2 bàn tay lên vòng tay đang ôm xiết lấy cơ thể mình của Hoàng Minh. Nó cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc. Nụ hôn mà anh trao mới ngọt ngào và đê mê làm sao. Giây phút này đây, 2 người như hòa quyện vào nhau, nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt. Vũ Kiên có thể cảm nhận rõ được cái vật cương cứng của giám đốc đang ép sát vào mông mình. Hoàng Minh không thể kìm chế được nữa, nụ hôn sâu với thằng nhóc đã kích thích anh dữ dội. Tay anh lần mò, vuốt ve trên những cơ bụng rắn rỏi và trên khuôn ngực săn chắc của Vũ Kiên từ bên ngoài lớp áo sơ-mi của nó. Hoàng Minh vốn không có ý định tiến xa hơn nhưng không ngờ nụ hôn đã kích thích anh 1 cách mãnh liệt. Tuy nhiên, anh vẫn còn đủ lý trí để cố gắng rứt ra khỏi nụ hôn đầy mê hoặc đó rồi nhẹ nhàng hỏi Vũ Kiên: “Em còn đau không?” - Dạ còn anh! – Vũ Kiên nhỏ nhẹ trả lời, hơi đỏ mặt khi nghe Hoàng Minh hỏi đến chuyện này. Vì Hoàng Minh cứ đinh ninh rằng mình mới “phá trinh” Vũ Kiên ngày hôm kia, mà hôm đó theo lời nó kể thì nó còn bị ông thầy trong trường chơi cho 1 trận nữa, nên chắc hẳn là hôm nay vẫn còn đau lắm. Nhưng anh nào có ngờ Vũ Kiên đã “mất trinh” lâu rồi, có điều lần này nó đau không phải chỉ bởi do anh và thầy Trần làm mà còn có thêm phần đóng góp của 2 tên trộm kia nữa. Đã lâu không làm tình mà chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ bị đến những 4 con cặc chơi thì ai mà chịu cho nổi, cho nên đến hôm nay Vũ Kiên vẫn còn cảm thấy ê ẩm nơi lỗ hậu là lẽ đương nhiên. Tuy nhiên, nó vẫn không dám thổ lộ chuyện bị 2 tên trộm kia hiếp dâm cho Hoàng Minh nghe. - Uhm! – Hoàng Minh phải cố gắng lắm mời rời có thể buông tay ra khỏi cơ thể Vũ Kiên, bước lui lại, mặc dù trong quần anh lúc này thằng nhóc đang giương cờ biểu tình cứng ngắc. Anh sợ nếu mình không mau mau ngừng tiếp xúc với cái cơ thể trai trẻ nóng bỏng kia thì chắc sẽ không kìm chế được mà đè Vũ Kiên ra hiếp dâm mất, mặc cho cái lỗ đụ của thằng nhỏ có còn đau hay không. Nhìn cặp mông căng tròn hằn lên 2 cái mép quần lót bắt chéo phía trong lớp quần tây bó sát của thằng nhóc mà anh ức chế kinh khủng. - Thôi mình đi em! Hoàng Minh tự nhủ phải mau chóng rời khỏi đây trước khi máu dâm của anh bốc lên. Đang vừa quay lưng lại định bước ra cửa thì chợt cánh tay phải của anh bị níu lại, anh ngoảnh đầu nhìn lại thì người đang nắm lấy cánh tay anh không phải là ai khác mà chính là Vũ Kiên, ánh mắt nhìn anh trìu mến vô hạn rồi cất lời: - Đâu phải chỗ nào em cũng bị đau. (Còn tiếp)
|
CÔNG TY DÂM DỤC CHƯƠNG XIII: BƯỚC NGOẶT (PHẦN 9)
Không để cho Hoàng Minh có cơ hội nói thêm lời nào, Vũ Kiên xoay người anh lại đối diện với nó, nhanh chóng quỳ xuống dưới chân anh. “Ôi, cái gì thế này?” – Hoàng Minh thầm nghĩ. Đừng nói với anh là thằng nhóc sẽ… Người Hoàng Minh cứng đơ, hơi thở như ngưng bặt khi tay Vũ Kiên đặt lên khóa quần của anh, nhẹ nhàng kéo xuống, rồi liền sau đó, nó luồn những ngón tay vào “ô cửa sổ” vừa mới mở ra đó để ve vuốt bên trong. Hoàng Minh thật sự kích thích, anh cảm nhận được có giọt nước nhờn vừa mới rỉ ra khỏi đầu cặc mình. Bằng 1 động tác nhanh gọn, Vũ Kiên nắm lấy mép quần lót của Hoàng Minh kéo xuống, khiến cho con cặc đang cương cứng của anh bật ra ngay trước mặt nó. To lớn, hùng dũng, và đang lúc lắc lên xuống không ngừng. Bây giờ thì Vũ Kiên có thể ngắm rõ đến từng mi-li-mét trên cái vật đàn ông của giám đốc. Hôm kia, nó đã được tiếp xúc với vũ khí của anh nhưng đó là lúc trời đã về chiều, trong phòng không bật điện, còn bây giờ, dưới ánh đèn vàng sáng ngời ấm áp, vật truyền giống của giám đốc hiện ra lồ lộ ngay trước mắt nó. Vũ Kiên ngắm chăm chú cái vật đã từng khiến cho nó đau cũng như đã từng đưa nó đến tuyệt đỉnh sung sướng. To, dài, gân guốc, và hồng hào là những tính từ dùng để mô tả về cái vật ấy. Thậm chí ngay chỗ lỗ sáo còn nhơn nhớt thứ nước nhờn do những kích thích tình dục tạo ra, còn ở phần gốc là đám lông tua tủa chen ra từ chiếc phéc-mơ-tuya đang mở toang, tràn ra xung quanh gốc cặc. Hoàng Minh không dám nghĩ đến chuyện Vũ Kiên sẽ chủ động như thế này, thế nhưng giờ đây, thằng nhóc sắp đưa cặc anh vào miệng, thậm chí có thể nó biết rằng cả ngày nay anh chưa hề tắm rửa, con cặc nhét trong quần lót từ sáng đến giờ. Tuy nhiên, sau tất cả những gì Hoàng Minh đã làm cho mình, Vũ Kiên nào có nề hà chi. Nó ngậm ngay lấy cái đầu nấm nhơn nhớt nước nhờn đang chỉa lên trên 1 cách đầy kiêu ngạo của Hoàng Minh và mút mạnh. Đầu cặc căng tròn, bóng lưỡng, tỏa nhiệt ấm áp trong miệng của Vũ Kiên khiến cho nó cảm thấy thật thoải mái. Khoảnh khắc khi đôi môi của Vũ Kiên ngậm lấy đầu khấc của Hoàng Minh, anh sướng không thể tả. Sướng cả về thể xác lẫn tinh thần. Thể xác thì không cần phải bàn, nhưng về mặt tinh thần thì anh cực kỳ thích thú và hài lòng khi Vũ Kiên chủ động và không ngại ngần, nề hà bất cứ điều gì để mà phục vụ anh như thế này. Anh hít 1 hơi thật dài qua 2 hàm răng đang cắn chặt vì sướng rồi lim dim mắt, ngước mặt lên trần nhà, cất tiếng rên: “Ah…” Đầu óc anh lúc này chỉ quay cuồng 1 câu hỏi: Tại sao ông Trời lại có thể tạo ra được sự sung sướng mãnh liệt khi chỗ ấy bị kích thích như thế này chứ? Chắc hẳn đó cũng chính là lý do mà từ thuở mông muội đến nay, và cho đến cả tỉ tỉ năm sau nữa, loài người sẽ mãi mãi không bao giờ thoát được sự cám dỗ về mặt thể xác. Không để cho Hoàng Minh có thể nghĩ thêm được bất cứ điều gì nữa, Vũ Kiên bắt đầu những kích thích mạnh mẽ hơn. Môi, lưỡi của nó liên tục chuyển động tới lui, xoay vòng quanh cái vật hình trụ cứng ngắc, gân mạch chằng chịt kia. Những cuộc làm tình vừa qua đã giúp cho Vũ Kiên tiến bộ hẳn trong khoản làm tình bằng miệng, nhưng điều quan trọng nhất là đối với Hoàng Minh, nó có tình cảm thật sự nên việc làm cho anh sung sướng cũng khiến nó cảm thấy thích thú. Khi đã yêu 1 ai thì việc khiến người ấy sung sướng cũng chính là đam mê của mình. Chính vì lẽ đó mà Vũ Kiên bú cặc của Hoàng Minh 1 cách đầy say mê, hệt như đang mút 1 cây kẹo mút ngon lành. Có điều, cây kẹo mút này lại to dài quá khổ khiến cho nó dù cố hết sức vẫn không ngậm đến lút cán được, còn nước bọt thì thấm ướt đẫm cả cây kẹo, chảy thành dòng xuống đến tận gốc. Cặc Hoàng Minh có mùi ư? Chẳng sao cả. Vũ Kiên thấy cặc anh dù để cả ngày trong quần mà vẫn không hề có mùi khó chịu. Lý do là vì Hoàng Minh là 1 quý ông thanh lịch, rất biết cách chăm chút cho bản thân nên cơ thể lẫn trang phục của anh đều có mùi thơm của nước hoa, của sữa tắm, của nước xả vải, còn chỗ ấy thì có mùi hương hơi nồng nồng rất đàn ông, khiến cho Vũ Kiên không những không bị khó chịu mà trái lại, còn cảm thấy dễ chịu nữa. Đôi lúc nó nhả cặc anh ra rồi dụi mũi vào gốc cặc mà hít hà, ngay cả trong đám lông mu của anh mà cũng còn nghe thoang thoảng mùi sữa tắm. Vũ Kiên còn bạo dạn lôi cả chùm trứng dái của anh ra ngoài mà liếm, mà mút, mà ngậm cho thỏa thích. Chùm trứng dái to đùng, chứa đầy ắp tinh trùng của Hoàng Minh nhanh chóng săn lên dưới những trò nghịch ngợm của môi, lưỡi Vũ Kiên. (Còn tiếp)
|
CÔNG TY DÂM DỤC CHƯƠNG XIII: BƯỚC NGOẶT (PHẦN 10)
Trửng giỡn xung quanh chán chê, Vũ Kiên lại quay trở lại cái vật nhạy cảm nhất. Nâng cặc Hoàng Minh lên, nó liếm vào mặt dưới thân cặc, lưỡi đánh qua lại nơi gốc cặc tua tủa lông rồi quét 1 đường dài lên đến tận lỗ sáo thì lại ngậm cặc vào mà mút, xong lại nhả ra, miết lưỡi qua lại trên đầu khấc rồi quét khắp mặt trên đầy gân guốc của thân cặc. Nói chung là Vũ Kiên sử dụng môi, lưỡi của mình để làm bất cứ trò gì mà nó có thể nghĩ ra đối với con cặc của Hoàng Minh. Đó chính là kinh nghiệm của nó từ những lần làm tình đã qua và từ chính những bộ phim sex mà nó hay xem. Chuyện nào thì Hoàng Minh không biết chứ riêng trong chuyện này, anh thấy thằng nhóc học hỏi nhanh kinh khủng. Kiểu này mà được anh rèn luyện thêm 1 thời gian nữa thôi là nó dư sức khiến cho anh phải chết lên chết xuống mất. Lúc này, Vũ Kiên đang quỳ giữa 2 chân đứng hơi dang rộng ra của Hoàng Minh, 2 tay vịn lấy 2 bên đầu gối anh làm điểm tựa, vục đầu lên xuống nơi hạ bộ của anh. Đối với 1 người có xu hướng thích thống trị người khác như Hoàng Minh thì còn gì kích thích bằng, đây đúng là cảm giác được phục tùng. Vả lại, được người khác phục vụ tình dục mà trên người anh vẫn đang còn mặc nguyên bộ vest, chỉ ló mỗi cái vật truyền giống ra ngoài càng khiến cho anh bị kích thích hơn. Không thể chối cãi rằng, anh là ông chủ. Là ông chủ không chỉ trong công việc, mà còn cả ở trên giường nữa. Ông chủ thì hẳn nhiên phải được người khác phục vụ rồi. Chỉ mới nghĩ đến đó thôi mà Hoàng Minh đã hết chịu nổi, anh dùng 2 tay giữ lấy đầu của Vũ Kiên rồi bắt đầu chuyển động mông mình tới lui. Anh phải nắm quyền chủ động mới được. Càng lúc anh nhịp càng nhanh, anh nghe rõ tiếng nhóp nhép khi con cặc anh xục xạo khắp trong khoang miệng của thằng nhóc khiến cho nước bọt nó trào ra khóe miệng, chảy xuống tận cằm rồi rơi thành giọt xuống đất. Hoàng Minh cảm nhận được cái đầu khấc đầy nhạy cảm của anh đang cọ sát mạnh vào vòm miệng trên của Vũ Kiên, 1 cảm giác thật kích thích. Trơn, ướt và đầy ma sát. Còn Vũ Kiên lúc này chỉ có thể há miệng to hết cỡ mà chịu trận, mặc cho mỗi khi Hoàng Minh đẩy cặc vào sâu quá thì đám lông mu của anh lại ập vào mũi nó nghe nhồn nhột, còn 2 hòn trứng dái to đùng bên dưới thì cứ vỗ lạch bạch vào cằm nó. Khoảng được vài chục nhịp, Hoàng Minh bắt đầu cảm thấy rần rật. Cảm giác ấy bắt đầu từ cái phần thân thể đang liên tục cọ sát trong miệng Vũ Kiên, rồi lan ra các dây thần kinh khắp cơ thể, rần rật đến cả từng đầu ngón tay, ngón chân. Anh sắp không thể kìm hãm được nữa rồi, cảm giác ấy càng lúc càng mãnh liệt hơn, chắc chỉ chưa đầy chục nhịp nữa là anh sẽ ra mất. 2 tay ôm lấy mái đầu đinh hớt tông-đơ gọn gàng của Vũ Kiên, trong khi mông vẫn dập liên hồi vào miệng thằng nhóc, Hoàng Minh cảm nhận được dòng tinh dịch của mình đang tích tụ từ nãy giờ chuẩn bị phọt ra. 5…4…3…2…1… - Ah… Ah… Ah… Hoàng Minh nhắm nghiền mắt, ngước mặt lên trời, rên to lên thành tiếng, 2 tay vẫn ghì chặt lấy đầu của Vũ Kiên. Mái đầu đinh sau ót của nó như 1 tấm thảm lông dày, cứng, nhưng lại mượt mà, nhẹ nhàng đâm vào 2 bàn tay anh dễ chịu vô cùng. Hoàng Minh cảm nhận được từng đợt tinh dịch đặc quánh của mình đang trào ra, bắn thẳng vào họng của thằng nhóc, thật sướng không thể tả, sướng đến tê dại cả người. Trong lúc xuất tinh, anh vẫn không ngừng chuyển động thân cặc tới lui trong miệng Vũ Kiên, khiến cho tinh dịch ngập tràn khắp các ngõ ngách bên trong khoang miệng của thằng nhóc. Còn Vũ Kiên thì khi thấy Hoàng Minh xuất tinh liền bụm chặt môi lại, khiến cho anh càng tăng thêm cảm giác hưng phấn khi lên đỉnh. Rồi khi cơn cực khoái dần qua đi, Vũ Kiên nuốt hết đám tinh dịch của sếp vào bụng, cố gắng nuốt trọn mà không quan tâm đến mùi vị của nó vì thực ra Vũ Kiên vẫn chưa quen lắm với cái mùi vị lờ lợ của thứ chất lỏng chứa đầy con giống ấy. Sau đó, nó cố gắng mút sạch lấy con cặc vẫn còn chưa hề suy giảm độ cứng chút nào sau khi xuất tinh của Hoàng Minh, cố gắng tiết ra nhiều nước bọt để gột sạch cái chất nhầy nhụa mà anh vừa xuất ra đang bám đầy trên khắp đầu và thân cặc. Vừa mới xuất tinh xong nên con cặc của Hoàng Minh cực kỳ nhạy cảm. Anh cảm thấy tê tái đến không chịu được khi ở bên dưới, chiếc lưỡi của thằng nhóc đang quấn lấy cái đầu khấc vẫn còn đỏ hỏn, bóng lưỡng của anh do máu chưa kịp rút về, khiến cho anh phải trâng người lên mà chịu đựng, miệng rít lên khe khẽ vì cái cảm giác nhồn nhột khó tả. Vũ Kiên cứ mút say sưa con cặc của Hoàng Minh cho đến khi nó hoàn toàn sạch vết tinh dịch, trơn tru bóng loáng thì mới nhả ra. Nhìn thấy con cặc ướt đẫm nước bọt trượt ra khỏi miệng thằng nhóc, vài dây nước bọt vẫn còn nhễu nhão từ đôi môi quyến rũ của nó ra đến tận đầu cặc anh, Hoàng Minh cảm thấy kích thích vô cùng. Ôi, anh yêu thằng nhóc này biết bao nhiêu! Biết không thể cho anh đâm được nên nó đã không ngại ngần gì mà dùng miệng để thỏa mãn cho anh và nuốt trọn hết mọi thứ mà anh xuất ra. Kéo người Vũ Kiên đứng dậy, Hoàng Minh ôm thật chặt và đặt vào môi nó 1 nụ hôn nồng nàn, nơi trước đó mấy giây vẫn còn đang ngậm chặt lấy con cặc anh. Lưỡi anh lùa sâu vào khoang miệng nó sục sạo như để tìm kiếm xem có chút mùi vị tinh dịch của mình nào còn sót lại bên trong không. Khi nụ hôn kết thúc, anh thì thầm vào tai thằng nhóc: “Anh rất thích được phục vụ như vậy. Em làm anh sướng lắm! Anh sẽ thưởng cho em”. - Thưởng gì vậy anh? – Vũ Kiên tò mò hỏi lại. - Bí mật, chặp nữa em sẽ biết! Đó cũng chính là điều bất ngờ mà anh đã nói với em ban nãy đó. Bây giờ thì đi nào! (Còn tiếp)
|
CÔNG TY DÂM DỤC CHƯƠNG XIII: BƯỚC NGOẶT (PHẦN 11)
Hoàng Minh đưa tay xuống toan nhét con cặc tuy đã xìu nhưng vẫn còn khá to của mình trở vào lại trong quần thì Vũ Kiên nói: “Khoan đã anh, để em lấy khăn giấy chùi cho nó khô đã!” Hoàng Minh lại ghé sát tai Vũ Kiên, nói nhỏ, mặc dù lúc này trong phòng không có ai khác ngoài 2 người: “Không sao, anh muốn nước bọt của em dính trên quần lót của anh!” Nói rồi, anh nhét con cặc vẫn còn ướt nước bọt của Vũ Kiên vào lại bên trong quần lót, xong rồi kéo phéc-mơ-tuya lên, nhìn nó cười cười kiểu thần bí. Mặt Vũ Kiên đỏ bừng vì ngại, mà cũng thấy hơi vui vui vì câu nói dâm dâm của giám đốc. Chắc hẳn lúc này, bên trong quần lót của anh đã bị nước bọt của nó dính ướt rồi. Nhìn khóe môi quyến rũ của anh mỉm cười giữa bộ râu quai nón đầy nam tính, mắt thì nhìn nó đùa cợt càng khiến cho Vũ Kiên thêm ngại, không biết phải nói sao, có vẻ như giám đốc đang muốn giỡn cợt gì với nó đây. Quả không nằm ngoài dự đoán của Vũ Kiên, Hoàng Minh chợt nghiêng đầu, nhanh như cắt thơm vào má nó 1 cái “chóc” thật to. Bộ râu quai nón của anh cạ vào má nó nghe nhồn nhột. - Đi nào! – Hoàng Minh nói, anh quay lưng bước ra cửa ngay khi vừa thơm Vũ Kiên 1 cách bất ngờ, khi quay lưng đi miệng vẫn còn cười tủm tỉm. Nụ hôn Hoàng Minh đặt lên má Vũ Kiên càng khiến cho mặt nó đỏ hơn. Nó không ngờ khác với vẻ quyền uy, lạnh lùng thường ngày ở công ty thì giám đốc cũng có những phút giây nghịch ngợm, trêu đùa người khác như thế này. Không ngờ anh đã ba mươi mấy tuổi đầu rồi mà còn giở trò “hôn trộm” đối với nó. Vừa ngại ngùng vừa buồn cười lại xen lẫn chút hạnh phúc, Vũ Kiên cũng tủm tỉm cười rồi bước theo sau anh. *** Rời khỏi căn hộ, nơi sẽ là chỗ ở mới của Vũ Kiên trong nay mai, Hoàng Minh lái xe đưa nó đến 1 địa điểm khác. Vũ Kiên khá hồi hộp vì không biết giám đốc sẽ đưa mình đến đâu và sẽ còn bất ngờ gì cho mình nữa đây. Chẳng bao lâu sau đó, Vũ Kiên thấy Hoàng Minh dừng xe tại 1 cửa hàng xe máy Honda. Giờ thì nó đã đoán chắc được rằng anh có bất ngờ gì cho nó rồi. Đã nhận của Hoàng Minh điện thoại, căn hộ mới, giờ anh lại còn cho nó thêm cả xe máy sao? Vũ Kiên vội nói: - Anh tính mua xe máy cho em à? - Ừ! – Hoàng Minh thản nhiên trả lời, xem như đó là chuyện rất đỗi bình thường. - Em không dám nhận nữa đâu, vả lại chiếc xe máy của em vẫn bình thường mà! - Anh thấy chiếc Wave của em cũng cũ rồi, đi xe mới cho đẹp; vả lại anh đã nói là anh thưởng cho em rồi mà! - Thôi… Em không dám nhận… - Anh đã nói là từ nay không được từ chối những gì anh cho nữa mà! Hoàng Minh nạt. Anh biết phải làm dữ thì thằng nhóc này mới chịu nhận. Mà nói thế thôi chứ được tặng quà thì ai lại chẳng thích. Anh biết Vũ Kiên cũng thích lắm, có điều nó ngại mà thôi. Đúng như Hoàng Minh nghĩ, nghe sếp nạt là Vũ Kiên im thin thít ngay, đành theo anh đi vào bên trong. - Anh thấy trẻ trung như em đi xe AirBlade là hợp nhất, em thấy được không? – Hoàng Minh hỏi. - Dạ… cũng được anh! – Vũ Kiên rụt rè trả lời. - Ok, vậy em thích màu gì? - Uhm… Màu đỏ cũng được anh! - Ok! Hoàng Minh liền gọi nhân viên đến lấy 1 chiếc xe AirBlade màu đỏ ra. Sau 1 hồi xem xét, hỏi han về thông số kỹ thuật, bảo hành, biển số, giấy tờ, giá cả… Hoàng Minh mua chiếc xe 1 cách nhanh chóng. Theo thỏa thuận thì bên bán xe sẽ lo luôn cả giấy tờ và biển số, hôm sau Vũ Kiên chỉ việc ra lấy xe mà thôi. Vũ Kiên thì vẫn ớn cho cái độ tiêu tiền như nước của giám đốc, đúng là khi đã thành đại gia thì việc bỏ ra mấy chục, một trăm triệu chẳng có vấn đề gì cả. Sau khi rời khỏi cửa hàng Honda, Hoàng Minh lại đưa Vũ Kiên đến siêu thị để nó lấy xe máy đi về. Trước khi tạm biệt, anh nói: - Tối nay anh phải đi dự tiệc của Hội Doanh nhân nên bây giờ phải về chuẩn bị, không đưa em đi ăn được, anh xin lỗi nhé! - Em phải xin lỗi anh mới đúng, chỉ vì em mà anh phải sắm sửa cái này cái kia. Em… ngại quá… - Vũ Kiên trả lời. - Anh đã nói những thứ đó là anh tặng em rồi, không có gì phải ngại hết. Bây giờ em lo về nhà đóng gói đồ đạc để mai chuyển đến chỗ ở mới kìa! Đây là chìa khóa phòng nè! Nói rồi, Hoàng Minh trao cho Vũ Kiên 2 chiếc chìa khóa y hệt nhau. - Thôi, em đi đi, ngày mai nếu có gì khó khăn thì cứ gọi cho anh nha! – Hoàng Minh dặn dò. - Dạ! Em đi nha anh! Vũ Kiên đưa tay định gạt chốt, mở cửa xe bước ra ngoài nhưng lại chợt nhớ ra điều gì đó, hơi khựng lại trong giây lát rồi nhanh như cắt, quay qua hôn cái “chóc” thật to vào má phải của Hoàng Minh, xong rồi mau chóng chuồn khỏi xe, đóng cửa lại rồi đi một nước, không thèm ngoái đầu nhìn lại; 1 phần là vì nó ngại, 1 phần cũng vì nó đang đỏ mặt cười tủm tỉm khi “trả thù’ thành công cái vụ Hoàng Minh dám hôn trộm nó ban nãy. Cũng vì chẳng quay đầu lại nên Vũ Kiên không hề biết rằng mặt Hoàng Minh lúc này cũng đang giống như nó, hơi chuyển sang màu hồng hồng. Anh đưa mấy ngón tay vuốt vuốt, gãi gãi nhẹ trên chiếc cằm râu quai nón đầy nam tính của mình, tủm tỉm cười nhìn theo cặp mông tròn lẳn, chắc nịch ẩn bên dưới lớp vải quần tây bó sát đầy khiêu gợi đang bước đi thật nhanh ở đằng kia, khẽ lắc đầu vì sự nhí nhố đáng yêu của thằng nhóc, rồi nhẹ nhàng cho xe lăn bánh… (Còn tiếp)
|
CÔNG TY DÂM DỤC CHƯƠNG XIII: BƯỚC NGOẶT (PHẦN 12)
Vũ Kiên thức dậy khá sớm vì hôm nay là ngày nó sẽ chuyển sang chỗ trọ mới mà Hoàng Minh đã đưa nó đến chiều hôm qua. Đồ đạc đã gói gém xong xuôi, chỉ 1 vài thùng carton nho nhỏ, quạt, bộ bàn ghế, tủ quần áo... Vũ Kiên chỉ cần thuê 1 chiếc ba gác máy chở đến chỗ ở mới là xong. Sáng nay, ông bà chủ nhà bắt Vũ Kiên phải dùng bữa sáng chung với họ cho bằng được. Tuy chỉ là chủ nhà và người thuê trọ nhưng dù gì thì sống với nhau cũng đã lâu, Vũ Kiên lại ngoan hiền, lễ phép nên khi chia tay 2 ông bà cứ bịn rịn mãi không thôi, bắt nó phải hứa với họ là sẽ thường xuyên ghé thăm 2 người mỗi khi rãnh rỗi. Đến chỗ ở mới, Vũ Kiên ngay lập tức bắt tay vào dọn dẹp, sắp xếp, bày biện mọi thứ nhưng cũng phải đến tận trưa mới tạm xong. Vừa ngả người xuống chiếc nệm mỏng mang từ chỗ trọ cũ sang nghĩ mệt tí, Vũ Kiên chợt nghe điện thoại reo, là Hoàng Minh gọi. Sáng nay anh bận công việc với đối tác, đến giờ mới rảnh nên tranh thủ gọi cho nó hỏi thăm chyện dọn sang chỗ ở mới thế nào rồi, có cần gì không. - Có cần anh qua giúp 1 tay không đó? – Hoàng Minh hỏi. - Dạ thôi, có gì đâu anh, em sắp xếp mọi thứ xong hết rồi. - Ừ, vậy thôi em ra ngoài kiếm gì ăn trưa đi, chiều nay anh qua đón em! - Đi đâu nữa hả anh? - Đi shopping chứ đi đâu. Chỗ ở của em còn thiếu quá chừng đồ kìa! Anh cấm em nói chữ “thôi” nha! – Hoàng Minh đón đầu trước, đề phòng Vũ Kiên từ chối. - Uhm… Dạ! – không còn cách nào khác, Vũ Kiên đành phải nhận lời. - Ok, ngoan lắm, thôi em đi ăn trưa đi! À, suýt nữa quên, chặp nữa em nhớ kiểm tra tài khoản lại nhé! - Sao vậy anh? - Thì có 1 vài thay đổi nhỏ đó mà! Thôi, em đi ăn đi, anh cúp máy đây! - Không để cho Vũ Kiên kịp hỏi thêm điều gì, Hoàng Minh cúp máy cái rụp. Sau khi ra ngoài dùng cơm trưa, Vũ Kiên tạt vào 1 cây ATM gần đó để kiểm tra tài khoản của mình. Sau khi bấm chọn dòng chữ “Vấn tin tài khoản”, nó chờ mấy giây để hệ thống tải thông tin, và rồi… Cái gì? Nó có nhìn lộn không? Ban đầu, Vũ Kiên nghĩ là do số tiền trong tài khoản của mình gồm nhiều chữ số đứng sát nhau quá nên khiến cho nó nhìn nhầm thêm 2 đơn vị nữa, nhưng rồi có banh mắt ra đếm đi đếm lại kỹ càng thì số tiền trong tài khoản của nó vẫn lên đến 9 con số. Lúc này nó tự hỏi không biết ngân hàng có nhầm lẫn gì không nên rút thẻ ra rồi đút vào lại. Tuy nhiên, con số ban nãy vẫn không hề thay đổi. Vốn là trong tài khoản của Vũ Kiên chỉ còn có vài triệu đồng ít ỏi, bây giờ tự dưng thấy ở đâu mọc ra thêm đến tận… 100 triệu, thử hỏi ai mà không choáng váng cho được. Đúng rồi, chỉ có thể là Hoàng Minh chứ không ai vào đây. Có vẻ như cái “1 vài thay đổi nhỏ” mà anh nói cũng “nhỏ” quá nhỉ?! Ôi trời, từ hồi nào giờ vài chục triệu Vũ Kiên còn chưa hề cầm, huống gì bây giờ nó đang có tới hơn cả trăm triệu đồng – số tiền mà nó có làm quần quật hơn cả năm trời với điều kiện không tiêu xài gì mới may ra kiếm được. Nó liền rút điện thoại ra gọi cho Hoàng Minh. - Gì vậy em? – Giọng Hoàng Minh. - Anh… anh mới chuyển tiền vô tài khoản của em hả? – Vũ Kiên hỏi, giọng nói không thể giữ được vẻ bình tĩnh. - Ừ, hì hì… - Sao anh chuyển nhiều dữ vậy? Số tiền đó là quá nhiều, em không nhận được đâu! - Không biết anh phải nói với em bao nhiêu lần nữa đây? Từ nay tụi mình đã là anh em thân thiết, em không được quyền từ chối những gì anh hỗ trợ cho em. Số tiền đó là để em mua máy tính, tiêu xài, sắm sửa hằng ngày… Mà anh đâu có bảo em xài 1 lần hết 100 triệu đâu mà em sợ. Nếu không xài thì cứ để đó cho tiền sinh lãi cũng được mà! - Nhưng… nhưng… dù gì thì… - Không nhưng nhị gì hết! Nghỉ ngơi đi cho khỏe! Chiều 3h anh qua đón em đó! Nói rồi, Hoàng Minh cúp máy cái rụp, để lại Vũ Kiên bần thần với cái tài khoản của nó tự dưng mọc ở đâu ra thêm cả trăm triệu đồng. *** Khoảng hơn 3h chiều hôm đó thì Hoàng Minh đến. Không còn bộ vest công sở trên người mà thay vào đó là trang phục bình thường, áo sơ-mi kết hợp cùng quần kaki, ngay cả mùi nước hoa cũng khác cái mùi quen thuộc mà anh thường dùng lúc lên công ty. Mùi hương này dịu nhẹ, thanh mát, và tươi tắn hơn, rất thích hợp dùng khi đi dạo phố. Đây là lần đầu tiên Vũ Kiên thấy Hoàng Minh diện trang phục thường ngày. Nó thấy dù cho anh có khoác lên người bộ trang phục nào đi chăng nữa thì vẫn không thể nào giấu nổi những đường nét đàn ông cứng cáp ẩn bên dưới, với những múi cơ, những bắp thịt săn tròn. Bộ trang phục giản dị cùng mùi nước hoa tươi mát của Hoàng Minh khiến cho Vũ Kiên thấy anh trở nên thật gần gũi, khác với vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng thường thấy mỗi ngày của vị giám đốc quyền uy trên công ty. Đầu tiên, Hoàng Minh đưa Vũ Kiên đến 1 cửa hàng bán đồ nội thất lớn. Tại đây, anh đặt mua nào bàn, nào ghế, nào giường, tủ… tất cả những thứ đồ thiết yếu nhất cho 1 ngôi nhà. Hoàng Minh quả có con mắt thẩm mỹ khi những món đồ anh chọn đều có kiểu dáng đẹp và màu sắc phù hợp với màu sơn trong căn hộ mà anh mới thuê cho Vũ Kiên. Tiếp đó, anh lại ghé qua cửa hàng điện máy mua tủ lạnh, bếp… Vì Vũ Kiên chỉ sống có 1 mình, hơn nữa lại đi làm cả ngày nên không cần sắm sửa nhiều mà chỉ cần những đồ dùng thiết yếu nhất phục vụ cho cuộc sống hằng ngày là ổn rồi. Đến tối thì việc mua đồ nội thất và gia dụng tạm thời hoàn thành. Sau khi đi ăn tối, Hoàng Minh đưa Vũ Kiên đến 1 trung tâm thương mại lớn để sắm sửa quần áo. Mục tiêu mà anh đặt ra là trang phục cho Vũ Kiên phải đẹp, thanh lịch và trẻ trung. Sau 1 hồi đi dạo vòng quanh các cửa hàng, Hoàng Minh sắm cho Vũ Kiên 1 mớ trang phục công sở gồm áo sơ-mi, quần tây… các loại. Anh nói với Vũ Kiên rằng người đẹp vì lụa, nó đã đẹp sẵn rồi nên mặc trang phục đẹp thì sẽ càng đẹp hơn. Hơn nữa, xã hội bây giờ nhiều lúc người ta chỉ “xem mặt mà bắt hình dong”. Cũng là mình đấy thôi nhưng khi diện trang phục đẹp thì sẽ được đối đãi khác, còn khi mặc đồ xấu thì sẽ thấy ngay sự khác biệt thế nào. Sắm sửa xong thì cũng đến hết buổi tối, Hoàng Minh lại đưa Vũ Kiên về nhà. Xe dừng ngay dưới khu nhà trọ, thấy xung quanh không có ai, Hoàng Minh đưa tay choàng qua cổ Vũ Kiên để kéo nó lại gần rồi trao cho nó 1 nụ hôn nồng cháy. Môi kề môi, lưỡi 2 người quyện vào nhau, đẩy đưa trửng giởn, cả 2 đều thấy rạo rực trong lòng. Phải khó khăn lắm Hoàng Minh mới dứt ra được khỏi đôi môi của thằng nhóc, tạm biệt nó, chúc nó ngủ ngon rồi quay xe ra về. Anh thậm chí còn không dám lên phòng nó. Anh sợ 1 khi đã lên đó rồi thì mình sẽ không kìm chế được mất, trong khi Vũ Kiên có lẽ vẫn còn chưa hết đau do dư âm từ những cuộc làm tình mấy ngày trước để lại, cho nên tốt nhất là ra về càng sớm càng tốt, mặc dù cái vật bên trong quần anh đã kịp phồng cứng lên dưới sự kích thích của nụ hôn ban nãy. Về phần Vũ Kiên, sau khi khệ nệ xách mớ giỏ sách quần áo mà Hoàng Minh sắm cho nó ban nãy đi lên lầu, vào đến phòng nó mới nằm vật xuống, suy nghĩ mông lung. Mối quan hệ giữa nó và giám đốc có lẽ bây giờ không còn là quan hệ giữa sếp và nhân viên như thông thường nữa, mà hình như đang dần chuyển sang tình yêu. Ban nãy, khi anh trao nụ hôn cho nó, nó chỉ muốn anh tiến tới, nó muốn anh làm cái chuyện như anh đã làm với nó ở văn phòng vào buổi chiều hôm trước. Nếu anh làm vậy, nó vẫn sẽ sẵn sàng trao hết cho anh, bất chấp việc nó vẫn còn cảm thấy hơi đau âm ỉ ở bên trong. Có lẽ khi người ta đã yêu rồi thì sẽ hết lòng vì người mình yêu, dù cho có phải chấp nhận những nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần. Chắc có lẽ nó đã yêu Hoàng Minh mất rồi, yêu thực sự. Trớ trêu thay, người nó yêu lại là 1 người đàn ông, chứ không phải là 1 cô gái nào đó. Cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ mông lung trong đầu, Vũ Kiên uể oải đứng dậy cởi đồ đi tắm. Trước khi vất bộ quần áo vào giỏ đồ bẩn, nó còn kịp thấy chiếc quần lót vừa thay ra vẫn còn dinh dính chút nước nhờn nhớp nháp. Chỉ hôn thôi mà đã như vậy sao…?
Hết chương XIII. Mời các bạn đón đọc chương XIV: Ái tình thăng hoa.
|