Chương 24:
Đang đạp xe trên đường nhưng tâm tình hai người đều rất buồn phiền.
Cái mông của mình lại đau nữa rồi. Cậu ta chạy xe cẩn thận chút không được sao?
Tự dưng lại dính vô ba cái thử thách nhảm nhí. Con nhỏ đó thiệt là phiền phức.
Mặc dù cả hai đều đã vào lớp học nhưng tâm tình vẫn không khá hơn là bao. Giờ học cả hai cứ ngẩn người ra, cho đến giờ ra chơi.
- Nè cậu bị sao vậy? Suốt giờ học cứ ngẩn người ra, còn tên kia cũng vậy nữa? Tôi nghe cô y tế nói cậu bị thương nên về sớm. Có chuyện gì sao? - Bình đột nhiên từ đâu sấn tới hỏi.
- Từ từ. Chỉ là do bị đau thôi nên mới không tập trung được. Còn Minh thì tôi không biết. - Vũ thành thật trả lời.
- À.
....
Trong khi đó thì một cơn bão lại sắp đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất.
- Cuối cùng cũng tới nơi rồi. Em không trốn được tôi đâu.
Một cậu thiếu niên cao lớn bước ra cổng sân bay. Một nụ cười nhẹ nhàng lộ ra khiến cậu mang vẻ nguy hiểm lại có một chút lạnh lùng. Cậu gỡ kính đen xuống. Cậu thiếu niên tiêu sái bước lên xe taxi và đọc một địa chỉ. Một lát sao chiếc xe lăn bánh hòa vào dòng xe đông đúc.
...
Ngay lúc đó, có ai đó không nhịn được mà rùng mình một cái.
Sau một ngày học nhàm chán cả hai cũng nhau về nhà mà không ngờ rằng có một bất ngờ đang chờ học ở nhà. Vừa về đến cổng hai người hiếu kì nhìn cái xe taxi đậu trước cửa nhà. Vừa bước vào nhà chưa kịp hỏi về cái xe taxi thì thấy một người con trai ngồi thù lù trên ghế sopha vẻ mặt rất là tức giận.
- Tôi nói rồi tôi không có về đâu nha. Cậu không có tư cách gì mà ra lệnh cho tôi như vậy. - Giọng Lan vang lên rất mạnh mẽ hùng hồn.
- Tư cách gì ư? Tôi lấy tư cách là chồng chưa cưới của cô đó thì sao?
Cậu con trai kia vừa dứt lời, cả không khí ngưng trọng, yên tĩnh không phát ra tiếng động gì. Huống hồ Vũ còn nghe rất rõ tiếng muỗi vo ve. Mọi chuyện là sao đây?